Lời Mở Đầu

Vào ngày 28/02/2024 – Trưởng Hồ Đăng Trần Sung, Liên Đoàn Trưởng của LĐ. Hải Đăng Gia Định, đã đăng tải câu chuyên do chính tay ông sáng tác. Đây là một câu chuyện có ý nghĩa sâu sắc, được sử dụng để các Tráng Sinh sử dụng để thảo luận trong các buổi “lửa dặm đường – Ngành Tráng”.

Nội Dung Câu Chuyên

Tại một khu rừng nọ, muôn thú xôn xao, háo hức về kỳ họp mấy mươi năm mới có một lần: “Bầu chọn chúa tể sơn lâm mới.” Các loài thú từ bốn chân, hai cẳng, lông vũ, bò sát, thậm chí đến côn trùng, đến ếch nhái… cũng nhao nhao nhóm họp, tụ năm tụ ba bàn tán sôi nổi vang mỗi góc rừng, gốc cây, gò mối, bãi cỏ, chạc cây, hang hốc, đầm lầy, khe suối… nói chung tiện đâu họp đó tùy theo tập tính mỗi loài. Đặc biệt, trong số đó có một số thú từng làm lãnh đạo muôn loài nhiệm kỳ trước rất khẩn trương toan tính, sắp đặt “nhân sự cho nhiệm kỳ sau” mà thời nay hay gọi là “CƠ CẤU THÀNH PHẦN”.

Chúng bàn bạc rất kỹ về việc nên đưa ai vào và đẩy (loại) ai ra, phe nào sẽ chiếm số đông, phe nào chiếm số ít tương tự như giành ghế thượng viện, hạ viện của loài người vậy… Trong lúc đó, tại một hang tối vắng vẻ khác, 3 con thú gồ ghề nhất thời bấy giờ đang có một cuộc họp kín, rất riêng, gồm có: Hổ Thọt Độc Ác, Gấu Chó Gian Manh và Cáo Đen Bẩn Thỉu. Bộ ba đang bàn bạc, thảo luận, thậm chí gầm gừ, quát tháo, vỗ bàn, đập ghế rất ư ghê gớm… Bên ngoài cửa hang, trên những tán cây cao một bầy khỉ hằng trăm con đang canh gác, chúng nhảy hết nơi này sang nơi khác rất vô trật tự, cũng chí chóe náo nhiệt không kém. Bên dưới trước cửa hang một bầy chó rừng hôi hám xấu xí đang nhe nanh gầm gừ không cho một ai lọt vào vùng cấm địa.

— Trong hang:

  • Hổ Thọt Độc Ác luôm mồm gầm gừ: “Kỳ này tao sẽ là vua, tụi mày phải ủng hộ tao, nghe chưa?”
  • Gấu Chó Gian Manh cười đểu: “Ừ, thì mầy sẽ là vua, nhưng phải bầu bán đàng hoàng mới được à nghen !”
  • Cáo Đen Bẩn Thỉu nhếch mép: “Chắc gì bầu đã trúng, muôn thú đâu tin mầy. Nhưng tao sẽ bỏ phiếu cho mầy !”

— Trong thâm tâm mỗi con thú ấy đều có toan tính riêng cho bản thân mình:

  • Hổ Thọt Độc Ác: “Hừ, tao trở thành chúa sơn lâm thì sẽ thịt 2 đứa mầy đầu tiên !”
  • Gấu Chó Gian Manh: “Hừ, phen này tao sẽ là vua, 2 đứa mầy sẽ phải tuân phục tao !”
  • Cáo Đen Bẩn Thỉu: “Hừ, còn lâu, tao tranh với chúng mầy không được cũng phá cho tanh banh !”

Cuối cùng, chúng cũng thỏa thuận được với nhau: Chọn mỗi loài một đại biểu, tránh đông quá sẽ hỗn loạn, khó kiểm soát, khó điều khiển. Chúng phân công nhau gặp riêng (đi đêm) với các đại biểu để cổ động, kể cả áp dụng thủ đoạn đê hèn nhằm đe dọa muôn thú dồn phiếu cho ứng cử viên liên danh Hổ – Gấu – Cáo phe nhóm của mình…

Một hôm, Gấu Chó Gian Manh mời Hổ Thọt Độc Ác đến hang của nó nhậu một chầu để đàm luận về việc nó định thoái lui không ra tranh cử nữa. Hổ Thọt Độc Ác nghe vậy khoái chí đi liền. Đến trước cửa hang gấu, Hổ Thọt Độc Ác cảnh giác vờn qua vờn lại chưa dám xông vào. Khi Gấu Chó Gian Manh xuất hiện nở nụ cười thân thiện mời, hổ ta mới bệ vệ tiến vào… Nhưng chao ơi, dưới chân hổ bỗng sụt xuống, cả tấm thân nặng hơn tạ rưỡi rơi thật nhanh xuống hố sâu, tiếng gầm rú đau đớn vang dội cả khu rừng, muôn thú hoảng hốt, nháo nhác cả lên… Dưới hố sâu, tiếng Hổ Thọt Độc Ác đã tắt lịm, nhìn xuống mới kinh hoàng làm sao: Hàng mấy chục cọc nhọn đâm xuyên thấu qua thân thể hổ. Đáng đời Hổ Thọt Độc Ác ! Gấu Chó Gian Manh cười vang: “Ha ha… rồi đời tên hổ độc ác hám quyền, hám danh, hám lợi !”

Mấy ngày sau, sự việc Hổ Thọt Độc Ác rồi đời làm cho muôn thú hả hê cũng dần dần lắng dịu. Cáo Đen Bẩn Thỉu chờ tình hình yên ắng, bèn bắn tin mời Gấu Chó Gian Manh sang hang ổ của nó nhậu mật ong. Gấu vốn mê mồi mật ong vì là món khoái khẩu, hơn nữa Cáo chẳng là cái thá gì để nó phải ngán sợ, bèn đủng đỉnh qua chơi nhà Cáo. Đường đến hang ổ của Cáo Đen Bẩn Thỉu rất khó đi, một bên là vách núi cheo leo, một bên là vực sâu thăm thẳm, xoay xở rất chật vật khó khăn, khiến Gấu đâm ra ngờ vực, nhưng trước cửa hang Cáo Đen Bẩn Thỉu đang đứng chờ bên mâm cỗ mật ong vàng óng hấp dẫn mời gọi, khiến Gấu không thể chùn chân, hăng hái bước tới… Bỗng nhiên, tiếng ầm ầm vang lên, đất đá từ trên cao đổ xuống như thác lũ, cuốn phăng tên Gấu Chó Gian Manh xuống vực sâu muôn trượng… (không hiểu Cáo Đen Bẩn Thỉu làm cách gì, chỉ có hắn mới biết). Song cũng đáng đời tên Gấu Chó Gian Manh, chết là phải ! Cáo Đen Bẩn Thỉu ngẩng cao đầu hú lên một tràng khoái trá: “Hú.. hú.. hú… TA LÀ VUA !”

Cáo Đen Bẩn Thỉu đi đến đâu cũng tự cao tự đại, khoác lác nhận hết công lao thành tích vào mình, kêu gọi muôn loài hãy DỒN PHIẾU cho nó để làm thủ lĩnh muôn loài. Nhưng, một mình Cáo làm được gì, khi Hổ Thọt Độc Ác và Gấu Chó Gian Manh lúc sinh thời Cáo còn dựa hơi, nay hai tên kia ngỏm củ tỏi cả rồi thì ngày tàn của Cáo Bẩn Thỉu cũng đến: Muôn loài hè nhau nhào dzô đứa mổ, đứa táp, đứa cắn, đứa xé, đứa đâm… khiến TAN NÁT đời con Cáo Đen Bẩn Thỉu !

Rơi vào sự hám danh, hám lợi, hám quyền lực sẽ dẫn đến một kết cục bi thảm khó lường là vậy. — Rồi ngày HỘI RỪNG XANH cuối cùng cũng đến, trên đỉnh cao của ĐÁ HỘI ĐỒNG muôn thú vinh danh vị chúa tể anh minh của mình trước ánh bình minh rực rỡ của thời đại mới ! Đố các bạn biết vị chúa tể sơn lâm ấy là ai ?

Lời Kết Của Tác Giả – Hồ Đăng Trần Sung

*** Công Khờ ngồi buồn phịa ra câu chuyện trên, ai tin ráng chịu ! *Câu chuyện này có thể làm hoạt cảnh lửa trại: Chọn một bạn đọc diễn cảm câu chuyện này, chọn các bạn hóa trang vào vai các nhân vật trên. Người đọc câu chuyện đến đâu các nhân vật diễn xuất đến đó mà chả cần phải tập dượt mất công​… *Cám ơn Tr Nhím Nhẵn Nhụi về tấm ảnh minh họa Hổ – Gấu – Cáo thêm sinh động ! Câu chuyện cuối cùng đưa đến một bài học rõ ràng về sự hám danh, hám lợi và quyền lực, khiến người đọc suy ngẫm về ý nghĩa của sự đoàn kết và trách nhiệm trong cộng đồng đa dạng của rừng xanh.

Cau Chuyen Rung Xanh 1