Minh là một Sói Con, em là một đầu đàn và em luôn háo hức và quyết tâm để đạt được các Chuyên Hiệu của Phong Trào Sói Con Hướng Đạo.

Rồi Minh đã đạt được huy hiệu cứu thương, nhưng em không mong ai người bị thương để thực hành kỹ năng của mình. Thay vào đó, em luôn là người tiên phong đứng ra đầu tiên để chăm sóc những em sói trong bầy mình khi các em ấy cần sự giúp đỡ. Bé Sói được Minh giúp đỡ vui mừng lắm và Cảm ơn Minh. Minh cảm thấy sao mình cũng vui vui lạ thường, em bỗng ngoái nhìn vào tay áo, em thấy có thứ ánh sáng gì đó bỗng chốc hiện lên? em Minh thấy lấy làm lạ lắm.

Rồi Minh đã nhận được chuyên hiệu Kịch Sỹ và em đã sử dụng kỹ năng của mình để giúp chuẩn bị cho buổi diễn kịch của bầy của em trong kỳ trại. Em hăng say hỗ trợ các em khác trong bầy diễn đi diễn lại nhầm mục đích xây dựng một vở kịch để tạo ra một bầu không khí vui tươi cho các em sói khác. Trong khi diễn kịch thì em cảm thấy sao lòng em vui quá rồi em nhìn xung quanh em ai ai cũng vui cười, khán giả vui, sói đàn em cũng vui và em chợt nhận ra ai ai cũng nhìn vào em, nhìn vào tay áo em, có ánh sáng gì đang tỏa ra kìa, chuyên hiệu Kịch Sỹ của em đang lấp lánh.

Rồi Minh đã nhận chuyên hiệu Âm Nhạc và đã sử dụng kỹ năng của mình để giúp chuẩn bị cho một buổi “Ca Múa” trong kỳ trại mà Bầy em tham dự. Em đã giới thiệu cho bầy em 2 bản nhạc vui tươi mới do em tự suy nghĩ ra với một mong muốn lan tỏa niềm vui tươi của em tới các bạn Sói Con khác. Mỗi khi các bạn Sói con trong bầy Minh hát bài hát do Minh tự làm, sao lòng Minh vui quá? Và Minh tự nhiên cảm thấy tự hào và tự nhìn vào tay áo mình, chuyên hiệu Âm Nhạc nó đang sáng lấp lánh kia kìa, em thích quá em muốn được thấy nhiều hơn như vậy nữa.

Không Chỉ Vậy Mỗi ngày, hiện tượng lạ này vẫn theo Minh, Minh còn nhớ rằng buộc một nút vào khăn trên cổ của mình. Nút đó chỉ được mở ra sau khi em đã thực hiện một việc lành trong ngày. Đây là cách mà em ấy tự nhắc nhở mình để luôn giữ tinh thần và Lời Hứa Sói Con “Và mỗi ngày làm vui lòng một người”. Minh hiểu rằng việc giúp đỡ không luôn phải là những hành động lớn lao. Đôi khi, đó có thể là những việc nhỏ như loại bỏ vỏ chuối trên vỉa hè hoặc mảnh kính vỡ trên đường… Em ấy luôn sẵn sàng để giúp đỡ bất kỳ khi nào cơ hội xuất hiện, bất kể việc đó có khó khăn hay dễ dàng và nằm trong sức của em. Và sau khi em làm việc thiện, nút thắt trên khăn quang của em được cởi bỏ ra, khăn quàng em sáng lấp ánh.

Rồi từ đó Sói Minh không chỉ vì sự tự hào khi em đeo khăn quàng lên cổ, chuyên hiệu lên cánh tay, mà em còn vì ý muốn mạnh mẽ  muốn dùng tài năng của mình đã rèn luyện để đóng góp cho bầy và cho mọi người. Em ấy không đi tìm cơ hội để thể hiện mình, mà thay vào đó, em ấy tìm cách để sử dụng những gì mình đã học để chăm sóc người xung quanh, vì em biết em đang làm điều tốt và mỗi lần làm việc thiện bộ lông của em sáng lấp lánh .

Dần dần Minh cảm nhận thấy rằng quan trọng nhất là tinh thần dám đứng ra đối mặt với khó khăn và giúp đỡ người khác. Em ấy đã học được rằng một đầu đàn là sói có trách nhiệm làm việc hữu ích và giúp đỡ các sói khác trong bầy của mình, tạo ra niềm vui, sự tích cực với mọi người quanh em. Khi nhận ra điêu đó Minh đã trở thành một Đầu Đàn thực sự, luôn sẵn sàng giúp đỡ những người xung quanh, em phát sáng lấp lánh trong mắt mọi người xung, minh tỏa và trở thành một ngọn Hải Đăng cho các Sói Con khác noi theo, nguồn cảm hứng cho tất cả. Câu chuyện của Minh là một minh chứng sống động về tinh thần Sói Con, đây là một cách sống đáng khen ngợi và đầy ý nghĩa.

Nguyễn Hữu Nghị

Banner nganh au 6